譴的組詞
㈠ 譴的組詞。
譴責
[qiǎn zé]
責備;嚴正申斥:世界進步輿論都~這一侵略行徑。
天譴
[tiān qiǎn]
1.上天的責罰。
譴謫
[qiǎn zhé]
官吏因犯罪而遭貶謫。
譴罰
[qiǎn fá]
譴責懲罰。晉 傅玄《鼙舞歌·明君》:「明君御四海,聽鑒盡物情。顧望有譴罰,竭忠身必榮。」《資治通鑒·唐太宗貞觀十一年》:「魏徵 上疏,以為:『陛下欲善之志不及於昔時,聞過必改少虧於曩日。譴罰積多,威怒微厲。』」清 ...
謫譴
[zhé qiǎn]
亦作「讁譴」。譴責。
譴域
[qiǎn yù]
指謫遷之地。
譴發
[qiǎn fā]
譴責揭發。
㈡ 譴字組詞
* 譴責 qiǎn zé
* 天譴 tiān qiǎn
* 譴謫 qiǎn zhé
* 譴責小說 qiǎn zé xiǎo shuō
* 罪譴 zuì qiǎn
* 自譴 zì qiǎn
* 朝譴 cháo qiǎn
* 譴告 qiǎn gào
* 笞譴 chī qiǎn
* 小譴 xiǎo qiǎn
* 深譴 shēn qiǎn
* 譴訶 qiǎn hē
* 譴呵 qiǎn hē
* 陰譴 yīn qiǎn
* 少譴 shǎo qiǎn
* 譴考 qiǎn kǎo
* 嚴譴 yán qiǎn
* 冤譴 yuān qiǎn
* 僇譴 lù qiǎn
* 譴斥 qiǎn chì
* 譴黜 qiǎn chù
* 怒譴 nù qiǎn
* 刑譴 xíng qiǎn
* 咎譴 jiù qiǎn
* 譴怒 qiǎn nù
* 負譴 fù qiǎn
* 呵譴 hē qiǎn
* 譴何 qiǎn hé
* 幽譴 yōu qiǎn
* 譴讓 qiǎn ràng